Con tôi năm nay 12 tuổi. Từ lớp 2, con đã không có bạn. Lên cấp 2, tình hình cũng không khác gì.
Vì thế, con bắt đầu ít giao tiếp, kể cả với người thân trong nhà, chỉ chào một tiếng rồi rời đi. Ở trường, giờ ra chơi, con chỉ cặm cụi viết truyện. Khi cô yêu cầu làm việc theo nhóm thì con về nhà tự làm, tự nộp cho cô mà không cần thảo luận với bạn. Ở nhà, con dành ra một tiếng lên mạng viết lách, hay quan tâm tới mấy tin tự tử, giết người trên truyền thông. Con cũng hay vẽ, làm những việc tỉ mẩn một mình chứ không đi chơi với bạn. Tôi từng đánh, chửi con vì ít giao tiếp nhưng con chỉ khóc chút rồi thôi.
Con ngủ không ngon, hay mất ngủ, ăn thì luôn để thừa. Có lần cho con đi chơi, con ngồi trên xe đọc sách chứ không nói với ai nửa lời nên tôi đã đốt truyện đi, thì con lại tự ý để dành tiền rồi lại mua quyển mới. Tôi cũng từng phải vứt bìa bọc vở của con đi vì hình thù vớ vẩn. Con còn tự ý đặt mua hàng ở bên Trung Quốc. Con cũng thường bị mắng vì làm việc nhà không sạch, không chú trọng học hành, không nói chuyện, bị so sánh con với anh.
Con ít khi biểu lộ cảm xúc ra ngoài, trừ thỉnh thoảng khóc. Con thường muốn được ở một mình mà không có bất kỳ tiếng ồn nào. Thỉnh thoảng, con bị bạn bè trong lớp bắt nạt, tôi cũng chả quan tâm nhiều lắm, vì đó chỉ là mấy việc lặt vặt như lấy đồ hay bị cào…
Làm sao để con nói chuyện và chủ động đi chơi nhiều hơn? (Hoàng)
Ảnh: ntcutah |
Trả lời
Bạn thân mến! Một trong những bất hạnh lớn nhất của đời người là không có người bạn tâm tình.
Việc con bạn bị như vậy có thể do nhiều nguyên nhân nhưng theo tôi, chủ yếu là bé thiếu tự tin và mất cảm giác tin tưởng với người khác. Việc con tránh giao tiếp với cả người thân lẫn bạn bè có thể cho thấy con đã gặp vấn đề gì đó khá lớn ảnh hưởng đến con, khiến con suy sụp.
Đôi khi, việc cha mẹ không giữ lời hứa hoặc la mắng con quá mức mà không cho con giải thích khi con bị oan cũng có thể là nguyên nhân khiến con thu mình lại. Hoặc giả như một ai đó mà con hết sức thần tượng lại có hành vi cư xử khiến con thật sự thất vọng, sụp đổ.
Điều tôi có thể khẳng định duy nhất trong trường hợp này là con bạn đã có biểu hiện trầm cảm. Đây có thể không phải biểu hiện nặng nhưng thời gian quá kéo dài dẫn đến việc con gần như đã hình thành một tính cách rất trầm, né tránh mọi người và thu mình lại một góc. Mọi sự đánh mắng sẽ chỉ khiến bệnh của con nặng hơn.
Việc bạn cần làm lúc này là nên đưa con đến gặp bác sĩ tâm lý để các bác sĩ có liệu pháp điều trị cho con. Chúc con nhanh thoát khỏi cảnh cô độc này và chúc gia đình bạn vui tươi đón mùa xuân mới.
Tiến sĩ Vũ Thu Hương
Giảng viên trường Đại học Sư phạm Hà Nội
Nguồn: vnexpress.net
https://giadinh.vnexpress.net/tin-tuc/cham-con/con-toi-khong-co-nguoi-ban-nao-suot-5-nam-qua-3702355.html#box_comment